Giấc mơ trưa

Thằng bé thấy nó đang ở một chốn phố thị, đèn sáng lòa rực rỡ, nó đang đứng bơ vơ lạc lõng giữa dòng người hối hả.

Rồi nó thấy trong góc nhỏ, có một ông lão bán đèn. Ông lão thuộc về một thời xưa lắm.

 Rồi ông dẫn nó đi dần vào chốn xa hoa đèn sáng. Nó thắc mắc: nơi này cần gì ánh đèn dầu?

Ông lão cười: nơi nào càng rực sáng ánh đèn, con người càng cần chút ánh sáng bé nhỏ ấy hơn bao giờ hết. Đèn điện sáng nhưng lạnh, chỉ có ngọn lửa mới có thể sưởi ấm trái tim con người.

 Trên nẻo đường phố khuya, vài người lảo đảo bước về. Nét thất vọng hằn sâu trong mắt họ.

Ông lão đón từng người nơi ngả tư, trao từng chiếc đèn, dặn dò đường về nhà còn xa lắm.

 Ông xuống bến đò, xuôi về chốn xa. Trao nó cả chiếc xe đèn leo lét.

Nó thấy trong phút chốc đã thành người đứng tuổi, nét già dặn đã điểm trên tóc và nếp nhăn.

 Vài người bắt đầu nhìn về phía nó. Bối rối, nó đi tìm bật lữa. Đó là cái mà ông lão đã không đưa cho nó.

Giật mình tỉnh giấc, nó mĩm cười, 2 giọt lệ ướt mi.

February 12, 2013 at 5:47pm

Viết một bình luận